Việc dùng các sản phẩm thảo dược cho lợi ích y
học đã đóng một vai trò quan trọng trong hầu hết các nền văn hóa trên trái đất.
Nó đã được dùng bởi những người cổ xưa của châu Phi, châu Á, châu Âu và châu Mỹ
(theo Wargovich, 2001).
Hơn 50% của tất cả các loại thuốc lâm sàng hiện
đại có nguồn từ thảo dược thiên nhiên,và nó đóng một vai trò quan trọng trong
các chương trình phát triển thuốc của ngành công nghiệp dược phẩm.
Việc người dân tiêu thụ một số lớn thảo dược,và
rau quả được cho là góp phần đáng kể vào việc cải thiện sức khỏe,và chữa lành bệnh
cho con người bởi vì các loại cây thảo dược từ lâu đã là một nguồn trị liệu hữu
ích và hợp lý với tất cả mọi người (theo Roberts và Tyler, 1999).
Trong số đó phải nói tới Bitter Leaf.Nó là một
loại thảo mộc được sử dụng rộng rãi ở Phi châu cho cả hai mục đích điều trị,và
dinh dưỡng trong bửa ăn hàng ngày,
Lá Đắng (Bitter Leaf) có tên khoa học Vernonia
Amygdalina (VA) thuộc họ Asteraceae (họ Cúc) xuất xứ từ Phi châu, là loại rau
chính trong được dùng hàng ngày. Họ ăn sống,nấu canh,chế biến nó cùng các món
ăn khác,hay vắt lấy nước từ các lá tươi hoặc phơi khô lá dùng làm trà…
Cây Lá đắng là một loài thảo mộc thuộc người bản
địa Phi châu; nó phát triển ở hầu hết các nơi của châu Phi gần Sahara.Các nước
Đông Phi có truyền thống dùng loại cây này,và được tìm thấy mọc hoang dọc theo
gần các khu nông nghiệp.
Cây Lá Đắng cao từ 3 đến 6 M,lá đắng có vỏ màu
xám hay nâu.Các nhánh cây dòn và dể gãy,lá có thể dài tới 20 cm với những bông
hoa nhỏ màu trắng,nở thành chùm trong suốt mùa xuân cùng những trái nhỏ .Cây được
phát triển trong các vùng sinh thái ở châu Phi,và còn được dùng làm thức ăn gia
súc vì nó có khả năng chịu hạn nặng (theo Bonsi, 1995).